Chào mừng các bạn đến với diễn đàn Vé Máy Bay

Đăng ký tham gia nhanh chóng và hoàn toàn miễn phí, vì vậy bạn còn chờ gì nữa?

Trời đã tạnh sau cơn mưa dông

Thảo luận trong 'Quảng cáo rao vặt ++' bắt đầu bởi traitimbang1994, 1/2/18.

  1. traitimbang1994 Expired VIP

    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Một tối nọ, khi tôi trang điểm đi làm, con gái ôm lấy tôi và hỏi: “Mẹ ơi, tại sao mẹ lại đi làm buổi tối?”. Nhìn khuôn mặt ngây thơ và mủm mỉm của nó, tôi không thể nào nói với con rằng tôi là gái mại dâm. Tôi chỉ nói sự thật là tôi không muốn làm việc vào ban đêm.
    [​IMG]
    Hôm đó, tôi đang đứng dưới gốc cây đón khách. Trời bỗng nhiên mưa tầm tã khiến tôi nao lòng chỉ muốn quay về nhà với con thôi. Tôi không muốn đi đâu, với bất kỳ người đàn ông nào nữa. Họ chỉ coi tôi là một thứ công cụ để giải khuây, để thỏa mãn thú vui nhục dục. Chẳng bao giờ, họ cần biết tôi là ai, từ đâu đến. Tôi muốn từ bỏ con đường này, nhưng bọn ma cô có tha cho tôi không? Cả con gái tôi nữa, nó là lẽ sống, là hy vọng duy nhất trên cuộc đời đau khổ này của tôi.
    Nghĩ đến số kiếp bạc bẽo của mình tôi bật khóc thật to, tiếng khóc tôi hòa lẫn trong tiếng mưa nghẹn ngào. Tôi không hề để ý thấy, có một người ngồi xe lăn đang ở phía bên kia gốc cây. Đến khi nghe tiếng anh hắng giọng ho, tôi vội lao nước mắt và nói với anh rằng tôi không có tiền để cho người ăn xin. Anh tiến đến gần tôi, vét hết số tiền trong túi mình ra đặt vào tay tôi và nói rằng: “Hôm nay có bão đấy, cô về nhà sớm đi”. Sau đó, anh chậm rãi đẩy xe của mình đi. Một mình tôi đứng lại trong mưa, cầm những đồng tiền ướt sũng, trái tim tôi dần ấm lại. Lần đầu tiên trong đời có người cho tôi tiền mà không đòi hỏi điều gì ở tôi. Lần đầu tiên trong đời, tôi thấy mình được yêu.

    [​IMG]
    Vài ngày sau đó, khi gặp lại anh, tôi chủ động đến trò chuyện và biết được rằng vợ anh đã bỏ ra đi kể từ ngày anh bị tai nạn giao thông và trở thành người tàn phế. Lấy hết can đảm, tôi nói với anh rằng: “Tôi không chắc mình yêu anh, nhưng tôi có thể đẩy xe lăn cho anh suốt cuộc đời này”. Ngay lúc đó, anh mỉm cười và nói: “Không ai có thể đẩy xe lăn cho người khác cả đời nếu như không yêu họ”.
    Một lần nữa, anh đã bỏ tiền chuộc tôi khỏi con đường ô nhục. Trong đám cưới của chúng tôi, anh hứa rằng sẽ không bao giờ để tôi khóc nữa. Chúng tôi đã đến bên nhau bốn năm rồi, dù cuộc sống còn nhiều vất vả, nhưng mọi vui buồn chúng tôi đều có thể san sẻ cho nhau. Tôi không bao giờ khóc nữa. Con gái tôi cũng được anh xem như con ruột của mình.
    Chuyên mục bạn quan tâm: truyen teen moi | truyen tieu thuyet moi | tieu thuyet ngon tinh moi
     
    Đang tải...
: tâm sự

Chia sẻ trang này